Tôi bỏ chồng khi vừa cưới được 9 tháng và đang mang bầu 6 tháng

Tôi không thể chịu được cuộc sống địa ngục đó thêm một giây phút nào nữa. Vì vậy tôi đã bỏ chồng, ôm theo bụng bầu 6 tháng, xách va ly ra đi khi vừa mới cưới được 9 tháng.
Vô tình đọc được bài tâm sự “Phụ nữ cũng cần “hư” cho đàn ông phải “thèm”” của bạn Tuyết Mai, tôi thấy rất tâm đắc với suy nghĩ của bạn. Ngay cả trong thời đại hiện nay, tôi nhận thấy cũng rất ít người có được suy nghĩ mạnh mẽ như bạn. Thật ra mà nói, phụ nữ chúng ta tự làm nhau khổ là nhiều, còn đàn ông, chẳng qua chỉ là ngoại lực. Chúng ta còn sống quá phụ thuộc vào ánh mắt dò xét của người khác, cái gì cũng sợ nên cứ chìm trong đau khổ.
Bản thân tôi cũng từng là “gái ngoan” chính hiệu. Ngay từ thời sinh viên, tôi đã nổi tiếng ở trường vì xinh đẹp, học giỏi và không yêu đương. Ở quê tôi, các bác, các chú luôn lấy tôi ra làm tâm gương để các em nhỏ hơn noi theo.
Chính vì áp lực đến từ dư luận quá nặng đó mà ba mẹ tôi bắt ép tôi phải sống theo ý của họ. Họ không cho tôi yêu đương vì sợ ảnh hưởng đến học tập. Ra đường, gặp ai quen sơ sơ tôi cũng phải cất tiếng chào thật to. Ai cần gì, tôi phải giúp đỡ thật nhiệt tình. Dần dần, tôi cũng chẳng biết tôi cần gì, sống vì ai, mục đích của cuộc đời là gì?
Rồi tôi được ba mẹ gán ghép cho ông chủ một xí nghiệp lớn ở quê. Anh ấy hơn tôi 12 tuổi, tính tình, cách sống rất cổ hủ, gia trưởng. Trước khi lấy chồng, tôi chưa yêu một ai nên tôi cũng trong đợi rất nhiều vào cuộc hôn nhân này. Tuy nhiên, cuối cùng nó vẫn diễn ra đầy đau khổ và nước mắt.
